Nhưng cô lại biết, người đàn ông mạnh mẽ và cao lớn này, vẫn là sau khi ngầm chịu đựng tâm trạng nhiều ngày, trong đêm mùa hè ôm Hứa Đào khóc không thành tiếng.
Hứa Đào nhẹ nhàng khoát tay lên mu bàn tay Triệu Vệ Quốc, chỉ yên lặng dựa vào anh ở cùng anh.
Sau hồi lâu, Hứa Đào mới nhỏ tiếng nói chuyện với Triệu Vệ Quốc.
"Triệu Vệ Quốc, sau này chúng ta già rồi, cũng phải đối mặt với lúc chết, em có thể giống như mẹ, làm người ở lại đó." Trước đó Hứa Đào cảm thấy lúc chết đi, người còn sống mới đau khổ hơn.
Hiện giờ sau khi thấy mẹ Triệu, cô càng kiên định điểm này, cũng vì thế cô hy vọng, tương lai khi đối mặt với tuổi già với cái chết, người ở lại là cô.
Cô trông chừng Triệu Vệ Quốc, nếu không một khi nghĩ tới lúc Triệu Vệ Quốc canh chừng thi thể cô đau buồn, cô liền không chịu nổi, người còn sống thật sự quá đau khổ rồi, cô không muốn Triệu Vệ Quốc khổ như vậy.
Triệu Vệ Quốc không nói chuyện không trả lời Hứa Đào, chỉ dùng sức ôm lấy Hứa Đào, giống như muốn đem Hứa Đào nhập vào trong xương máu của anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play