Tay nắm điện thoại của Triệu Vệ Quốc đột nhiên dùng sức, anh đứng tại chỗ, mặc dù Hứa Đào vẫn chưa nói gì, nhưng tim anh nhói đau, người đàn ông trung niên mặc âu phục mang giày da, cầm điện thoại ngồi xổm xuống có chút nhếch nhác, cố gắng thở hổn hển từng hơi lớn.
"Đào, cha, ông ấy..." Giọng nói Triệu Vệ Quốc mang theo sự run rẩy, bình thường anh gọi Hứa Đào đều là gọi cả họ lẫn tên, rất ít khi lược bớt họ.
Đây là lần đầu tiên, Triệu Vệ Quốc lược bỏ họ cô, lời hỏi han cũng không thể nói hết toàn bộ, anh rất hoảng sợ rất sốt ruột cũng nói năng rất lộn xộn, cũng sợ sệt không dám hỏi ra lời không hỏi được.
"Ừm." Hứa Đào ở bên này không nhịn được đỏ ửng mắt, âm mũi cũng dày hơn.
Một tiếng ừm, khiến cho Triệu Vệ Quốc hoàn toàn đứng không vững, trái tim đau đến mức không tả nỗi, dưới sự dìu đỡ và hỏi thăm của nhân viên làm việc ở sân bay mới gắng gượng đứng dậy, anh bắt đầu chậm rãi đi ra ngoài, đi mấy bước chỉ có thể miễn cưỡng nắm lưng ghế bên cạnh và vịn vách tường đỡ mình.
Triệu Vệ Quốc không cúp điện thoại, chỉ nắm điện thoại, Hứa Ddafp cũng ở trong điện thoại nghe thấy sự yên lặng bên này, sau đó đứng ở chỗ kiểm tra an ninh của cửa sân bay đợi Triệu Vệ Quốc đi ra.
"Triệu Vệ Quốc."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play