"Đúng vậy! Chủ nhiệm tuyển lính đó nào có được bản lĩnh như thế, nhưng không ai biết, cha anh cũng không dám mạo hiểu như thế, sợ anh vào quân đội rồi, ở được mấy ngày thật sự trả về lại, chỉ có thể nghĩ cách gom tiền đi đút lót, phòng ngừa lỡ như."
Cha Triệu gửi gắm kỳ vọng làm quân nhân đối với anh rất lớn, cả đời làm nông, thi đại học lại ngừng, hy vọng dựa vào học hành để ra ngoài mong manh, người làm ruộng trong thôn muốn thay đổi tình trạng của thôn, làm quân nhân là cơ hội duy nhất. Không dám thử nghiệm chút sai sót nào, anh có thể hiểu sự bất đắc dĩ của cha anh lúc đó.
"Đợi anh vào quân đội rồi, anh mới biết, chủ nhiệm tuyển quân lính đó, căn bản không có bản lĩnh đó, anh ta cũng chỉ phụ trách tuyển quân lính thôi, quân đội có giữ anh lại không, anh ta không có quyền phát biểu." Triệu Vệ Quốc cười bất lực.
Coi như biết bị lừa cũng không thể làm gì, tiền lấy chồng của Triệu Vệ Cúc cũng cứ thế đưa vào tay người ta, chuyện này trong nhà vẫn mãi che giấu.
"Triệu Vệ Cúc mười ba tuổi, dùng chuyện hôn sự của mình đổi lấy tương lai của anh, anh biết ơn và thiếu nợ em ấy, anh sẽ cố gắng bù đắp. Mặc dù anh thậm chí không biết, con bé sẽ tiếp nhận bù đắp gì."
Chuyện này Hứa Đào cũng không đánh giá được, Triệu Vệ Cúc cố chấp không muốn tiếp nhận sự giúp đỡ, cũng không thể đè ép cô ta, thậm chí trực tiếp đem cô ta trói ở Dương Thành, nói cho cô ta biết, bọn họ là muốn bù đắp cho cô ta, biết ơn cô ta, không đành lòng nhìn cô ta sống cực khổ như vậy, vì tốt cho cô ta, cô ta phải chấp nhận.
Sự việc không có cách nào làm như vậy, anh đưa cho với người ta muốn tiếp nhận là hai chuyện, cho dù đối với anh mà nói chỉ là dễ như trở bàn tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play