Triệu Lệ Nam ăn gần một nửa, đứa nhỏ liền không ăn tiếp, chỉ nắm lấy đũa nhìn Hứa Đào: "Mẹ, Tiểu Nam không ăn nổi."
Hứa Đào một ngày ba bữa nấu cơm chất béo đều đủ, ban đêm cũng ngủ sớm, cơ bản không có chuẩn bị bữa ăn khuya, Triệu Lệ Nam ba bữa cơm cũng quy luật, đứa nhỏ bình thường thời gian này đã ngủ rồi, cô cũng đoán được đứa nhỏ ăn không được bao nhiêu, lúc này cầm đũa bắt đầu ngủ gà ngủ gật.
"Vậy thì không ăn nữa." Mặc dù không muốn đứa nhỏ lãng phí, mì sợi trong chén đứa nhỏ còn thừa lại một nửa.
Nhưng Hứa Đào cũng không hi vọng đứa nhỏ hiếm khi ăn bữa khuya, ăn không vô còn bị cô quở trách lãng phí, đêm hôm khuya khoắt, ăn quá no suy cho cùng không cần thiết.
"Buồn ngủ hả? Muốn đi ngủ trước không?" Hứa Đào lau miệng cho đứa nhỏ, dịu dàng hỏi thăm.
"Vâng, muốn ngủ, mẹ." Triệu Lệ Nam nũng nịu duỗi hai cánh tay nhỏ về phía Hứa Đào.
Hứa Đào hết cách, đành đưa tay ôm đứa nhỏ vào phòng, Triệu Vệ Quốc thì tiếp tục ngồi trong phòng khách cùng Chu Hải Chí ăn mì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play