"Vì sao lại phải trộm lúa?"
Triệu Uyển Thanh là một người ngoại lai, cô không thể hoàn toàn giải thích được nhiều vấn đề của thời đại này.
Nửa đêm cô nghe có người hô trộm lúa mạch bên ngoài thì lập tức liền ngây ngốc.
Trước khi lúa mạch còn chưa được giao nộp lên trên thì tất cả lúa mạch đều được coi là lương thực của nhà nước, chỉ sau khi công xã xác nhận đúng số lượng chỉ tiêu mới có thể phân phát lương thực còn lại cho các xã viên.
Thế nhưng còn có người dám trộm đồ vật thuộc sở hữu của nhà nước?
Mẹ Lâm lo lắng bất an nói: "Có lẽ là do các đội khác thu hoạch không tốt..."
Triệu Uyển Thanh liền hiểu rõ, ánh mắt cô cũng trở nên u ám.
Công xã có không ít đại đội, nhưng không phải đại đội nào cũng đều làm việc chăm chỉ và cống hiến như thôn Thủy Truân và thôn Hoàng Thổ.
Cả hai thôn này đều có cuộc sống khá tốt, cũng là vì họ làm việc chăm chỉ, đạt được thành tích, vào cuối năm không chỉ hoàn thành chỉ tiêu của công xã mà còn nhận được nhiều lương thực dư thừa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play