Nói gì thì nói, Đại đội trưởng cũng là một chức quan không nhỏ, ở trong lòng của thôn dân cũng rất có uy vọng. Khi ông vừa ra mặt, mọi người ngay lập tức đứng ra làm sáng tỏ sự thật.
Vu Tĩnh mới vừa rồi còn không chịu thừa nhận, nhưng dưới sự làm chứng của nhiều người, cô ta đã hoàn toàn bị mất mặt, cha mẹ Vu cũng cúi đầu theo.
Bị mọi người trong thôn chỉ trỏ, thật là mất mặt!
Mọi chuyện đã rất rõ ràng, sự thật càng được làm sáng tỏ.
Có Đại đội trưởng ở đây, Vu Tĩnh không thể không xin lỗi gia đình nhà họ Triệu cùng gia đình nhà họ Đổng.
Nhưng cô ta xin lỗi là một việc còn người ta có chấp nhận hay không là một việc khác.
Sau khi sự việc được làm rõ, mọi người đều rời đi.
Mẹ Đổng lại đến trước mặt cha mẹ Triệu, một lần nữa xin lỗi vì hiểu lầm của họ. Sau đó bà nắm tay Triệu Đại, biết ơn nói: "Con trai, dì rất biết ơn cháu đã cứu Hiểu Hà nhà dì, chờ con bé khỏe lại rồi, chúng tôi sẽ dẫn con bé sang nhà cháu để tự mình cảm ơn cháu!"
Khuôn mặt Triệu Đại lúc hồng lúc trắng, lí nhí nói: "Chú... chút chuyện nhỏ không tốn sức gì".

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play