Hàn Thâm thấy tay áo rộng thùng thình của bé trượt xuống, để lộ cánh tay trắng nõn như ngó sen, hắn thầm nghĩ thằng nhóc này béo thật.
Rồi hắn chú ý đến đôi bàn tay trắng nõn đang ôm ngực, dừng một chút rồi chuyển sang ôm tim bên trái, người đàn ông khẽ nhướng mày tỏ vẻ khó hiểu, rồi nghe thấy cái miệng nhỏ lẩm bẩm: "Tim đau... Hức hức hức..."
Hàn Thâm hiểu ra, khẽ giật khóe môi: "Đây là chiêu cha ngươi dạy à?"
Bé theo bản năng gật đầu rồi lắc đầu ngay: "Ba, ba là ba của Pạp Pạp mà!"
Hàn Thâm lạnh lùng nhìn bé, tuy mơ hồ nhớ được một đoạn ký ức nhưng có thể khẳng định là hắn chưa từng nghe thấy từ "ba", không phải người mà đứa bé này gọi.
Nhưng hai người lại giống nhau đến vậy, như thể hắn năm xưa đã không dứt tình với Lục gia...
Bé con không sợ vẻ mặt lạnh lùng của Hàn Thâm, chỉ thấy hắn cứ nhìn mình mãi không nói gì, sợ hắn không hiểu nên lại nói thêm: "Ba chính là ba, ba là ba."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT