Bé chạy nhanh như bay nhưng quên mất cha mình là gian thần lộng quyền, đến cả phòng ngủ hoàng đế cũng dám chiếm làm của riêng, một bé con mặc quần còn tuột để thả chạy rông thì sao thoát được?
Chẳng mấy chốc, bé đã bị Phúc Quý có chút võ công "mời" trở lại phòng.
Tuy phòng ngủ hàng ngày của Hàn Thâm đều có cung nữ dọn dẹp lau chùi cẩn thận, nhưng hắn vẫn cực kỳ ghét cái bé vừa trần truồng vừa chân đất chạy loạn một vòng, đã thế còn tè dầm, dù đã bị bắt về rồi vẫn nhăn mày, bảo Phúc Quý lau sạch sẽ mới đưa vào.
Dương Toàn đành phải sai người đi lấy nước nóng, rồi tìm mấy cung nữ khéo tay sửa lại bộ đồ ngủ cho vừa người bé.
Đúng là quá choáng váng, nhưng thấy bé lớn thành thế này mà vẫn sống nhăn răng sau khi tè dầm trên cái giường ngọc chưởng ấn tốn bao công sức tìm về... Là người theo hầu Hàn Thâm bảy tám năm, Dương Toàn đã xem bé này như nửa chủ nhân rồi.
Bé con không quen những người này, càng không quen với việc bị họ hầu hạ tắm rửa, nhưng nghĩ đến việc vừa tè dầm trả đũa bố già xong, bé vẫn thấy những người lạ mặt có vẻ sợ mình này an toàn hơn nhiều.
Nhưng sau khi được tắm rửa sạch sẽ, bé vẫn bị đưa trở lại cái giường cũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play