Mặt Cố Hàn Thâm đen như đít nồi bước vào phòng ngủ, thấy bé con đang nằm trên giường nghịch ngón chân mũm mĩm của mình.
Dù tay chân bé ngày nào cũng được Cố Hàn Thâm lau chùi cẩn thận đến tám trăm lần, hắn vẫn thấy ghét cái kiểu bé nghịch chân.
Nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc, bé con lập tức quay đầu về phía cửa, ngay giây trước còn mếu máo chực khóc, chuẩn bị gào khóc inh ỏi, thấy ba đã toe toét cười tươi rói: "Papa~ bế con~"
Chắc ở chung lâu ngày khiến bé yên tâm, vững dạ hơn, không còn chuyện hễ không thấy ba là khóc rống lên nữa, mà giờ chẳng thèm chờ một giây nào, đến trong mơ cũng dễ dàng nhận ra ba đi mất khiến Cố Hàn Thâm phải kè kè bên cạnh 24/24.
Dù bực bội đến đâu Cố Hàn Thâm cũng tan chảy trước cái vẻ mềm nhũn, xinh xắn lại cực kỳ biết nũng nịu này.
Đặc biệt khi cục bột nhỏ được bế lên, liền quơ tay quơ chân ôm chặt lấy hắn, cái mặt bánh bao mềm mại cọ cọ vào cổ hắn: "Papa~ papa~ nhớ papa lắm cơ~"
Cố Hàn Thâm nghĩ đến bảy chú lùn ở dưới nhà, mặt lại xầm xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT