Hai cha con, một người lau cẩn thận một người thoải mái tận hưởng, trong quá trình này cũng bình tĩnh không ít.
Bé con dần nín khóc, hàng mi dài như cánh quạt dính đầy nước mắt, đuôi mắt rũ xuống, trông như một chú cún con đáng thương vừa chịu phải đắng cay tủi hờn ở bên ngoài.
"Sao con buồn thế?" Cố Hàn Thâm bế đứa bé đã sạch sẽ thơm tho đặt vào xe, trước khi lên xe còn cởi áo khoác ngoài gấp gọn để sang một bên.
Vừa được dỗ dành xong, bé con không chịu rời khỏi vòng tay ba, ngả người ra sau giãy giụa, tay chân ngắn ngủn mũm mĩm khua loạn lên: "Bế! Bế!"
Cố Hàn Thâm đành phải bế bé vào lòng: "Ừ ừ bế, ba chỉ cởi áo thôi mà, con bướng quá đấy."
Bé con bĩu môi dụi mặt vào vai ba, lúc này mới chịu nói chuyện: "Ba ơi..."
Giọng nói nhỏ nhẹ khàn khàn vì khóc, không phải là tiếng "baba" quen thuộc, cũng không phải là tiếng "papa" ban đầu, nghe mà mềm nhũn cả tim. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play