Hồng Tranh khựng lại, cái thân hình vạm vỡ quay nửa chừng xoay hẳn về phía trước.
Anh ta nhoài người tới, cái khuôn mặt vuông chữ điền rắn rỏi nở nụ cười tươi như hoa, chen vào khung hình: "Ồ ~ Đây không phải Pạp Pạp sao? ~"
Bé con ngủ một giấc khá dài, tuy vẫn ôm khư khư cục bông trắng muốt nhưng mở mắt ra là đòi ba ngay, dì Ngô đành làm theo lời Cố Hàn Thâm dặn gọi video cho hắn.
Bé con thấy ba qua video thì ngoan hẳn, dì Ngô bèn dựng điện thoại lên trước gối, bé con lăn một vòng từ nằm ngửa thành nằm sấp.
Cái cằm non tì lên tấm chăn mềm mại, nọng má bị ép càng thêm mũm mĩm, bé chớp đôi mắt to tròn như quả nho nũng nịu với ba trong màn hình.
Vừa thấy Hồng Tranh bé đã nhận ra ngay, cơn đau mất năm cây phô mai que vơi đi nhiều, ba cũng bảo chú Hồng quý bé lắm nên mới cho bé cả đống kẹo mút.
Thế là bé cười tít mắt, dùng cái giọng sữa vừa mới ngủ dậy, đặc biệt ngọng nghịu đáng yêu để chào Hồng Tranh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play