Cố Hàn Thâm nghe tiếng sụt sịt của bé, còn chưa kịp mặc áo tắm đã vội quay lại.
Chỉ thấy hai mắt đẫm lệ của cục tròn nhỏ đang ngồi trên ghế chực trào ra, chóp mũi đỏ ửng, cái dáng vẻ chực khóc kia khiến tim Cố Hàn Thâm mềm nhũn, vội vàng bế bé con lên dỗ dành.
Dỗ dành nhiều cũng quen, vẫn chỉ là mấy câu không chảy máu không đau gì cả, ngủ một giấc là khỏe thôi.
Nhưng lần này bé con không dễ dỗ như vậy, đợi đến khi được ba bế lên giường bỏ lớp khăn tắm, bé con vừa rơi những giọt nước mắt to tròn, vừa đưa bàn tay trắng nõn so sánh với vết đỏ trên tay ba.
Vết bỏng đã lành được một nửa to bằng hai bàn tay bé con, bé con nhìn mà khóc nức nở: "Hu hu hu papa đau! Đau! Papa đau!"
Ngày thường Cố Hàn Thâm bận rộn vất vả nhưng chưa từng để bé con bị thương, hắn không hiểu sao bé con lại đồng cảm với vết thương của hắn đến vậy.
Rõ ràng hắn không thấy đau nhưng một đứa bé một tuổi như bé con lại có thể khóc lóc đau đớn đến vậy, như thể vết bỏng đỏ chói kia không nằm trên tay hắn mà là trên người bé vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT