Cảnh chuyển sang lúc bé con đã bị ông lão bế lên xe bánh mì.
Vốn dĩ ông lão chống gậy đi còn run rẩy nhưng bế đứa bé lại đi rất nhanh, trực giác Hàn Thâm cho biết đây là một kẻ buôn người, lòng nóng như lửa đốt nhưng không làm gì được, chỉ có thể trơ mắt nhìn người đàn ông đen gầy khác trên xe đưa cốc sữa ngọt đã bỏ thuốc cho bé.
Bé con đói đến mức nuốt nước miếng ừng ực, nhưng vẫn hít hít mũi cố nhịn, chớp đôi mắt đỏ hoe ngập ngừng hỏi: "Ông ơi, không phải ông đưa con đi tìm ba ạ? Ba con ở đâu hả ông?"
"Ông" vuốt vuốt bộ tóc giả rẻ tiền bị ngứa, cười giúp bé mở túi bánh mì: "Đừng vội, đợi con ăn no là thấy ngay."
Bé con nghe vậy không nghi ngờ gì nhận lấy bánh mì sữa ăn ngấu nghiến, chẳng mấy chốc đã ngủ say, "ông" ở bên cạnh giật bộ tóc giả ném sang một bên rồi bắt đầu cạo đầu thay quần áo cho bé con.
"Ông" này nhìn khoảng bốn mươi tuổi, vừa nắn cái mặt phúng phính của đứa bé vừa nói giọng địa phương đầy phấn khích với gã đàn ông đen gầy đang lái xe: "Thằng bé này đẹp thật đấy!"
Hai ba lời đã nói ra mục đích của chuyến đi, là bắt cóc một thằng bé về bán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT