Sở Hàn Thâm nghĩ một lát, quyết định sáng mai ăn bò Wellington, bữa sau sẽ làm thịt cừu nướng nguyên con.
Nếu làm cả hai món cùng lúc, chắc chắn sẽ thừa một nửa để lại ăn bữa sau.
Dù không gian Hắc Thạch có thể giữ tươi, nhưng sau một thời gian thử nghiệm, Sở Hàn Thâm vẫn thấy đồ ăn mới ra lò là ngon nhất, có cái vị "nóng hổi" đặc trưng, còn một nửa kia dù bỏ vào Hắc Thạch thì hương vị cũng kém đi một chút.
Còn nếu mỗi thứ làm một nửa thì hơi tốn năng lượng, tuy hắn đã trữ đủ trong không gian Hắc Thạch nhưng từ nhỏ đã quen sống khổ sở, tận sâu trong xương tủy không muốn phung phí.
Sở Hàn Thâm định dậy sớm hơn nửa tiếng để xử lý và ướp sẵn thịt cừu nướng, như vậy ban ngày bé con muốn ăn thì có thể tìm chỗ nào đó dựng lò nướng lên nướng ăn luôn, nếu bên ngoài không tiện thì tối về ăn cũng được, dù sao thì hai con "heo nhỏ" háu ăn kia chắc chắn sẽ được ăn.
Sáng hôm sau trời còn chưa sáng hẳn, Sở Hàn Thâm đã thức dậy nhìn cục bột nhỏ đang ngủ say trong lòng.
Tư thế ngủ của bé con chẳng bao giờ thay đổi, mặt úp vào ngực hắn, tay nắm chặt áo ngủ của hắn, cha con đắp chung một cái chăn vừa vặn đến cằm bé con.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play