Chỗ yếu ớt nhất bị đánh trúng một đòn chí mạng, Sở Hàn Thâm đau đến toát cả mồ hôi lạnh, mất một lúc lâu mới đứng thẳng lại người.
Bé con ban đầu còn chưa nhận ra chuyện nghiêm trọng đến vậy, đầu óc chỉ toàn nghĩ cách chối tội, dù sao thì ăn cháo trắng hai bữa đã là cực hạn, bé không muốn bị phạt thêm nữa!
Đợi mãi không thấy cha phản ứng, bé con lúc này mới phát hiện cú ra tay vừa rồi có vẻ nghiêm trọng hơn mình tưởng nhiều, khi Sở Hàn Thâm đứng thẳng dậy và nhìn về phía một bé một báo trước mặt, bé con thấy mắt mình đỏ hoe, còn báo nhỏ thì cụp cả tai xuống.
Sở Hàn Thâm khẽ thở dài, chậm rãi đi về phía chiếc sofa gần đó rồi vỗ vỗ hai bên, một bé một báo nhanh chóng xáp lại.
Báo nhỏ rất biết điều ngoan ngoãn ngồi xổm bên trái Sở Hàn Thâm, còn bé con thì nhào thẳng vào lòng cha, hai cánh tay ngắn ngủn ôm chặt cổ cha, nhỏ giọng giải thích: "Papa, con, thiệt đó, hông, cố ý mà..."
Sở Hàn Thâm tin điều này, bé con nhìn hắn lấy máu thôi còn khóc thét, sao có thể chủ động làm hại hắn được?
Nhưng chỗ đó đúng là đau chưa từng thấy, đau đến tận óc, Sở Hàn Thâm cố nén hít sâu mấy hơi để điều chỉnh nhịp thở, vừa vỗ lưng bé vừa xoa đầu báo nhỏ, mất một lúc sau mới ôn tồn gật đầu: "Vậy là sao? Con có dị năng rồi à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT