Nhưng bé con cuối cùng vẫn không xả "bom thối", vì bé nhanh chóng nhận ra mình và cha đang "liên kết" chặt chẽ, "bom" có thối thì bé cũng phải ngửi, thế là không được, bé là bé sạch sẽ mà!
Bé con ngày càng thấy lạnh, càng không muốn chổng mông ra, thế là nhịn luôn.
Bé dùng đôi tay trắng nõn níu lấy cổ áo cha quấn chặt mình, tay còn lại xoa cái bụng lép kẹp, đồng thời tự vẽ bánh trong lòng, chỉ cần bốn mươi chín ngày thôi, đợi cha dẫn đi ăn sập tiệm.
Bé con lúc này chẳng khác nào cô bé bán diêm, chỉ có điều bé không có diêm nhưng trong đầu toàn là bánh thơm phức, nào là que kem, xoài lắc, bánh kem, kẹo mút...
Dù có hơi ấm từ Kỳ Hàn Thâm, bé con vẫn thấy nhiệt độ cơ thể không ngừng giảm xuống, nhưng cái lạnh này lại rất dễ chịu, chỉ là bé vẫn theo bản năng muốn tìm kiếm chút ấm áp, giãy giụa một hồi bé con đã thiếp đi như ếch luộc nước ấm, hàng mi và lông mày rậm rạp dần phủ một lớp băng tuyết.
Bé con ngủ say lúc nào không hay, một giấc ngủ dài bốn mươi chín ngày.
Kỳ Hàn Thâm vận chuyển dòng băng linh thuần khiết trong cơ thể một vòng cuối cùng, chậm rãi thở ra một hơi băng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT