Hàn Thâm ôm bé dỗ dành một hồi lâu, mới lấy được hai cây kẹo mút đang ngậm dở ra khỏi miệng bé, hắn cho bé súc miệng bằng nước ấm, rồi dịu giọng hỏi: "Còn đau không?"
Bé con nhăn nhó mặt mày, cẩn thận cảm nhận một lúc rồi mới ấm ức nói: "Hình như... vẫn còn hơi đau một tí..."
Hàn Thâm bế bé đến chỗ có ánh sáng, xem xét kỹ càng một lượt, phát hiện ở hốc răng trong cùng của bé có một chấm đen nhỏ.
Thời này người bình thường không có nhiều cơ hội ăn đồ ngọt, nhưng do thói quen vệ sinh kém, không ít người mắc các vấn đề về răng, Hàn Thâm vừa nhìn thấy chấm đen thì biết ngay bé con bị đau răng vì cái gì.
Nhưng điều hắn không hiểu là, ngày nào hắn cũng dùng kem đánh răng chải sạch sẽ hàm răng sữa trắng tinh cho bé, sao bé vẫn bị sâu răng? Phải biết rằng trước khi gặp bé con, hắn toàn dùng muối hạt để đánh răng, mà từ nhỏ đến lớn chưa từng bị sâu.
Hàn Thâm không khỏi nghi ngờ mấy cái kẹo ngọt mà bé con thích nhất, mày hắn càng nhíu chặt hơn, vừa nãy hắn còn xót con, giờ thì lại có thêm cả tự trách và trách móc.
Ở thôn Tiểu Lâm, bệnh răng về cơ bản chỉ là uống thuốc giảm đau rồi cố chịu, đợi đến khi răng rụng hết thì bệnh cũng coi như khỏi, mà răng thì không phải một hai ngày là rụng được, thuốc giảm đau nhiều khi cũng chẳng ăn thua, những lúc đau lên thì kêu la thảm thiết, người nghe còn thấy đau theo, huống chi là người bệnh phải chịu đựng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play