Tờ mờ sáng, đoàn người liền thu dọn hành lý khẩn trương lên đường. Hạ Dục Chương sai Nguyên Bảo đem một đoạn trúc xanh cột vào đuôi xe ngựa.
Tống Uyển Ngưng thấy thế có chút nghi hoặc nhưng nghĩ đến sự việc xảy ra đêm qua, nàng cũng biết điều mà không lên tiếng, không dám nhiều lời vô ích.
Chẳng ngờ Hạ Dục Chương lại chủ động giải thích:
“Làm vậy là để xóa đi dấu vết, tránh đánh rắn động cỏ. Nếu đám quan viên Mạc An kia phát giác trước thì chuyến đi này lại thành uổng phí"
Tống Uyển Ngưng hơi kinh ngạc, khẽ gật đầu, nhẹ giọng đáp:
“Thì ra là thế.”
Chỗ ngồi trong xe tuy không rộng nhưng giữa hai người lại như cố ý giữ một khoảng cách, không ai nói thêm lời nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play