“Không cần phải nói những lời vô dụng nữa, ngươi rốt cuộc giấu Nghiêu Nghiêu ở đâu" Mắt thấy Tống Tấn Chi lại lần nữa vung tay, Tống Lộc vội vàng cầu xin: “Ta nói, ta nói…”
Tưởng chừng hắn có thể thẳng thắn, ai ngờ Tống Lộc đột nhiên ngửa mặt lên trời cười dài. Biểu tình điên cuồng, hắn lên tiếng: “Lão gia tốt như vậy, sao người lại sinh ra ngươi, một đứa nhi tử bất hiếu. Lòng lang dạ sói."
Nói xong, hắn đứng dậy, vẻ mặt hung tợn, mắt không rời khỏi Tống Tấn Chi.
Tống Tấn Chi không hiểu vì sao hắn lại phát điên như vậy, cười nhạo một tiếng: “Ông ta là gieo gió gặt bão, liên quan gì đến ta, ngươi giấu Nghiêu Nghiêu ở đâu?"
Tống Lộc hoàn toàn không nghe thấy những lời hắn nói, chỉ biết đổ mọi tội lỗi lên đầu hắn và Tống Uyển Ngưng. Cuối cùng, Tống Lộc cười khẩy, vẻ mặt âm ngoan: “Dù ngươi có giết ta cũng vô dụng, nếu ngươi không cứu lão gia ra thì đừng mong nhìn thấy đứa bé kia."
Lời nói ngạo mạn đến vậy. Tống Tấn Chi tức giận đến mức lập tức muốn trừng trị hắn, nhưng vào lúc quan trọng, Hạ Dục Chương đột ngột xuất hiện, ngăn lại.
Tống Tấn Chi không nghĩ tới Hạ Dục Chương lại đột ngột xuất hiện ở đây, hắn liền vung tay ra hiệu, kéo ra một khoảng cách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play