Hạ Dục Chương vội vàng đứng dậy, vội vã tránh ánh mắt nóng rực của nàng, nhẹ nhàng nói:
“Chúng nó đã ăn no rồi, chúng ta trở về thôi"
Ngữ khí lạnh nhạt của Hạ Dục Chương khiến Tống Uyển Ngưng không khỏi cảm thấy hụt hẫng. Quả nhiên tất cả những sự dịu dàng trước đó chỉ là ảo giác mà thôi.
“Đúng vậy.” Tống Uyển Ngưng buông tay, để mèo nhỏ lại rồi nhanh chóng đuổi kịp bước chân nam nhân.
“Tỷ phu, ta còn chưa mua vải dệt, ngươi có thể cùng ta đi một chuyến không?”
Nghe vậy Hạ Dục Chương dừng bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tống Uyển Ngưng. Sợ hắn sẽ từ chối, nàng vội vàng giải thích:
“Ta vừa rồi mua thức ăn cho tụi mèo nhỏ, quên mang tiền rồi.”
Nói xong nàng xấu hổ cười khẽ.
Hạ Dục Chương nhíu mày, dường như không có ý định từ chối. Sau một thoáng im lặng, hắn chỉ nhẹ nhàng ừ một tiếng rồi tiếp tục đi về phía trước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play