So với Tống Tấn Chi cùng Tống Uyển Ngưng đã mất hết ký trí, Liễu đại phu biểu hiện trầm tĩnh hơn nhiều.
Tống Uyển Ngưng lúc này đã quỳ xuống đất, khóc nức nở. Trong lòng nàng tràn đầy tự trách, hận không thể ngay lập tức kết liễu chính mình.
Nàng không thể lý giải nổi, sao ông trời lại đối xử với mình như vậy. Từ khi bắt đầu hành trình đầy gian truân này, nàng đã nhiều lần suýt mất mạng nhưng chỉ cần có thể giữ cho hài tử bình an, nàng nguyện ý đánh đổi tất cả, không ngần ngại tiếp tục chịu đựng nỗi đau. Nhưng tại sao lần này lại như vậy? Tại sao có người muốn cướp đi hài tử của nàng? Hài tử thì có tội tình gì?
Sau khi sự việc xảy ra, tất cả đều không còn tâm trí để tiếp tục di chuyển. Tống Tấn Chi trầm mặc hồi lâu, cuối cùng mới bình tĩnh lại. Hắn để hai chiếc xe ngựa bên lề đường, nhóm củi đốt thành một đống lửa, chuẩn bị tạm thời nghỉ ngơi qua đêm.
Lửa sáng chiếu lên ba khuôn mặt. Trong ánh lửa mờ ảo, Tống Tấn Chi và Liễu đại phu đều thấy rõ Tống Uyển Ngưng vẫn không ngừng rơi nước mắt, họ cũng hiểu được nỗi đau của nàng.
Liễu đại phu lên tiếng: “Uyển Ngưng, ngươi đừng quá đau lòng, ta hiểu cảm xúc của ngươi lúc này, nhưng các ngươi không thấy điều gì kỳ lạ sao?” Liễu đại phu vẫn giữ được bình tĩnh, bắt đầu phân tích tình huống hiện tại.
Tống Tấn Chi cầm một cây gậy, không ngừng khuấy lửa, mong sao ngọn lửa sáng lên để làm ấm người, rồi ngẩng lên nhìn Liễu đại phu: “Ý a di là gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT