“Nương, trước kia Uyển Ngưng là do các ngài đồng ý gả vào hầu phủ, chuyện trước đây suýt chút nữa làm chúng ta trở thành trò cười của người đời, chẳng phải cũng là do các ngài thấy thập phần hài lòng mới đồng ý sao? Nếu nói thật sự muốn truy cứu trách nhiệm, chẳng lẽ các ngài một chút trách nhiệm cũng không có?” Hạ Dục Chương hỏi hai câu, trực tiếp khiến Hầu phu nhân nghẹn lời, không biết nên nói gì tiếp.
Hạ Dục Chương lùi về sau một bước, lại một lần nữa hành lễ với mẫu thân, lần này hành lễ không chỉ chậm rãi mà còn vô cùng nghiêm túc, rõ ràng là muốn tuyên bố một chuyện quan trọng.
"Nương, nhi tử đã trưởng thành, đối với việc thành thân của mình có chính kiến riêng. Chuyện này không cần các ngài quyết định thay nhi tử. Trời cao nếu đã an bài Tống Uyển Ngưng bên cạnh ta, lại cho nàng sinh hạ nhi tử của ta, vậy thì ta phải gánh vác trách nhiệm của một phu quân, một người phụ thân. Vị trí chính thê này chỉ có thể là Tống Uyển Ngưng, ngoài nàng ra, không có người thứ hai. Thỉnh mẫu thân thành toàn, không cần lại làm ầm ĩ thêm.”
Hạ Dục Chương cho rằng mình đã bày tỏ thái độ rõ ràng, một lần nữa làm rõ lập trường. Hắn nghĩ phụ mẫu hẳn sẽ không ép buộc thêm. Thế nhưng suy nghĩ của Hạ Dục Chương hoàn toàn đối lập với mong đợi của hắn.
Vẻ tươi cười nhẹ nhàng trên khuôn mặt Hầu phu nhân giờ đây đã biến mất, thay vào đó là vẻ mặt hận rèn sắt không thành thép. Bà đứng dậy, nghiêm nghị nhìn Hạ Dục Chương:
“Chương nhi, con là nhi tử của chúng ta, không chỉ là một tướng quân mà còn là thiếu gia của hầu phủ. Thân phận của con khác với người thường, mỗi cử chỉ hành động đều đại diện cho lợi ích và tương lai của hầu phủ. Con có từng nghĩ đến điều này không?”
Hạ lão phu nhân cau mày, đi đến cửa, lưng quay về phía Hạ Dục Chương, thở dài:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play