“Bổn công tử cảnh cáo các ngươi lần cuối, kẻ nào còn dám ở đây nói lời nhục mạ tỷ tỷ của ta, đừng trách trường kiếm trong tay ta vô tình”
Trường kiếm lạnh lẽo mang theo sát khí thị huyết, thẳng thừng chỉ vào đám quần chúng đang tụ tập xem náo nhiệt, khiến không khí lập tức trở nên căng thẳng. Những kẻ này vốn chỉ ôm tâm tư xem trò vui, nào ngờ lại vô cớ rước họa vào thân. Trong khoảnh khắc, ai nấy đều vội vàng câm miệng, không dám nhiều lời nửa chữ.
Ngay lúc ấy, binh khí trong tay Tống Tấn Chi bị một đôi tay nhẹ nhàng ép xuống. Hắn quay đầu, bắt gặp Tống Uyển Ngưng đang nhìn mình với vẻ mặt bất đắc dĩ pha lẫn khổ sở:
“Không cần như vậy,” Nàng nhẹ giọng nói, “Chúng ta càng làm rùm beng, ngược lại càng khiến lời đồn thêm rối ren. Huống hồ nơi này vốn không thuộc về ta cùng Nghiêu Nghiêu, sớm muộn gì cũng phải rời đi, thật sự không cần vì chuyện nhỏ này mà bị người bắt thóp.” Một tiếng thở dài khe khẽ, bày tỏ sự bất đắc dĩ trong lòng Tống Uyển Ngưng lúc này.
Tuy rằng ngày ấy trong hội chiêu thân, quả thực là một hồi trò cười, nhưng rốt cuộc bọn họ cũng nhờ đó mà thuận lợi tìm ra kẻ man di nằm vùng, cũng xem như lập được công lao không nhỏ cho triều đình. Chỉ là... vì sao thiên hạ chỉ biết chê cười lỗi lầm của nàng mà chẳng ai chịu nhìn đến công lao nàng đã lập? Có lẽ đây chính là nhân tình thế thái.
“A tỷ, ta tuyệt đối không cho phép ai dám vũ nhục ngươi" Tống Tấn Chi nghiến răng nghiến lợi nói, “Mặc kệ hắn là ai, bất kể thân phận thế nào, nếu dám công khai nhục mạ ngươi, ta nhất định cho hắn đầu rơi xuống đất, lấy đó làm gương."
Nói rồi, hắn chỉ vào đám người đã sớm hoảng loạn tản ra bốn phía, lửa giận trong mắt chẳng chút nào che giấu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play