Tống Thanh Di tuy chưa chính thức chưởng quản nội vụ nhưng tâm cơ thủ đoạn lại chẳng hề tầm thường. Đối với hạ nhân trong phủ, nàng lại luôn tỏ ra rộng rãi khoan hậu, bởi vậy lời nàng nói ra, dưới trướng ai nấy đều răm rắp tuân theo.
Mới đến xế chiều, Triệu ma ma đã đích thân bưng một chén canh gà đậm đà đưa đến Trúc Thanh viện. Chờ Tống Uyển Ngưng uống xong từng giọt, bà ta mới yên tâm rời đi.
“Di nương, thiếu phu nhân liệu có hạ độc dược trong canh không?”
Thanh Hòa thấp giọng nói, trong lòng không khỏi sinh nghi.
Tống Uyển Ngưng khẽ lắc đầu: “Sẽ không. Canh này là do nàng ta sai đưa tới, nếu ta thật sự xảy ra chuyện vì một bát canh, chẳng phải là tự vác đá đập chân mình? Huống hồ hiện giờ ta đối với nàng vẫn còn chút giá trị lợi dụng, nàng sẽ không dại gì ra tay vào lúc này.”
Nói xong nàng khẽ thở dài, tay day nhẹ ấn đường.
“Thôi, vẫn là nên suy nghĩ làm sao khiến tỷ phu từ bỏ ý định tu Phật thì hơn.”
Vừa nhắc tới Hạ Dục Chương, đầu nàng lại như muốn vỡ tung, bất giác đưa tay nhéo nhéo mi tâm.
“Ngươi đến chỗ Nguyên Bảo có thăm dò được gì không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play