Hoàng thượng hơi nheo mắt, ánh nhìn thâm thúy, không buông tha bất luận biểu cảm nhỏ nhặt nào của Hạ Dục Chương.
Ý thức được bản thân vừa rồi không đáp lời, Hạ Dục Chương vội vàng ngẩng đầu, có chút hoảng hốt nhìn thoáng về phía Hoàng thượng. Nhưng chỉ đổi lại được tiếng cười sảng khoái từ người trên cao:
"Hạ tướng quân dường như đang ôm tâm sự?"
"Hoàng thượng minh giám, vi thần vừa rồi chỉ nhất thời nghĩ tới chút chuyện khác, tinh thần ngẩn ngơ, mới sinh ra thất thố, xin Hoàng thượng trách phạt."
Hoàng thượng cũng không vạch trần tâm tư của hắn, chỉ nhàn nhạt gật đầu:
"Gần đây trong lúc phê duyệt tấu chương, trẫm thấy có không ít tấu chương tố cáo Tống thừa tướng, thậm chí đã có người trình cả chứng cứ lên. Nếu Tống Uyển Ngưng thực là Ngọc nương tử, mà ngươi lại là tế tử của phủ Thừa tướng, chuyện này ngươi hẳn cũng biết đôi phần?"
Tuy giọng điệu của Hoàng thượng như mây nhàn gió nhẹ, nhưng toàn thân Hạ Dục Chương đã bất giác căng thẳng. Quả nhiên như phụ thân từng nói, thế lực của Tống thừa tướng trong triều nay đã như mặt trời xế bóng, suy yếu trông thấy rõ. Hiện có người cả gan dâng tấu buộc tội, e rằng đã động chạm tới lợi ích kẻ khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play