“Cái đồ thứ dân như ngươi, sao có thể không bị người ta vứt bỏ như giày rách, tùy tiện ức hiếp đùa giỡn?”
Tống Uyển Ngưng và Hạ Dục Chương đều không thể ngờ rằng ông ta lại dùng lời lẽ uy hiếp vô cùng hạ lưu đến thế.
Lão thừa tướng đứng trước mặt, không còn ra dáng một vị phụ thân mà chỉ giống như một tên cầm quyền sẵn sàng chà đạp kẻ yếu. Nếu không thể chiếm được, ắt phải hủy diệt. Đó chính là đạo lý của kẻ tiểu nhân.
Tống Uyển Ngưng ngẩng đầu lên, uy hiếp vừa rồi từ miệng lão thừa tướng đã không còn lay động được nàng và đệ đệ nữa.
"Chẳng phải sẽ xóa tên trong gia phả sao? Xóa tên cũng chỉ có thể tước đoạt đi thân phận của ta và đệ đệ mà thôi. Nhưng cái thân phận này đối với chúng ta có ích gì?" Khóe miệng Tống Uyển Ngưng nhếch lên một nụ cười trào phúng.
“Điều chúng ta nhận được, chỉ có Tống Thanh Di và mẫu thân nàng ta suốt ngày nhục mạ, đè ép chúng ta, khiến chúng ta phải sống trong sự khinh bỉ, xa lánh. Mỗi ngày, chúng ta sống trong nỗi nhục nhã, trong sự cô lập. Cái thân phận này, thà không có còn tốt hơn.”
Trong đầu lại hiện lên những ký ức đau khổ làm đôi mắt nàng đỏ hoe, Hạ Dục Chương nhìn mà đau lòng nhưng lại không biết phải làm gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play