"Tổ phụ ngươi tưởng niệm cô cô ngươi nhiều năm, nếu biết tung tính bà ấy, lão nhân gia hẳn cũng có thể an lòng. Về phần mẫu thân ta, chỉ mình ta hồi phủ là được. Dù cả hai ta cùng trở về, cũng chẳng thể khiến mẫu thân lập tức bình phục." Tần Quân Vũ biết Thẩm Dĩ Thần là cô cô mà cả Thẩm gia trên dưới đều thương tiếc. Nay vất vả lắm mới lần ra được chút manh mối, tất nhiên Thẩm Dĩ Thần không thể buông bỏ cơ hội này.
Thẩm Dĩ Thần lại nhíu mày, quay sang gã sai vặt bên người hỏi:
"Ngươi thật sự xác định Gia Lăng huyện chủ chính là người vẽ tranh ở Thẩm gia năm xưa?"
Gã sai vặt lập tức đáp:
"Tiểu nhân cam đoan. Năm đó lão trang chủ vừa thấy bức họa kia đã đoán được cô nương vẽ tranh tất có quen biết với đại tiểu thư, còn sai tiểu nhân tìm kiếm, chỉ tiếc tìm mãi vẫn không có tung tích. Cho nên tiểu nhân tuyệt đối không thể nhớ lầm."
Nghe gã sai vặt quả quyết như thế, Thẩm Dĩ Thần trong lòng đã gần như xác định: Tống Uyển Ngưng hẳn là có quan hệ với cô cô.
Về phần mối quan hệ giữa hai người, Thẩm Dĩ Thần mơ hồ có suy đoán nhưng cũng không dám chắc chắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT