Người thứ hai bước xuống xe là Tống Uyển Ngưng. Thấy Nghiêu Nghiêu vui mừng hớn hở, khóe môi nàng cũng bất giác cong lên, vội vàng mở miệng nhắc nhở.
Ba người lần lượt xuống xe. Hạ Dục Chương thì bắt đầu lấy ra những nguyên liệu nấu nướng đã chuẩn bị sẵn, bày biện trên thảm cỏ.
Dạo gần đây, sau khi được trị liệu, thân thể Nghiêu Nghiêu đã chuyển biến rất tốt, nếu không có gì bất trắc, có lẽ chỉ cần tám chín ngày nữa là có thể khỏi hẳn. Việc này cũng khiến Hạ Dục Chương và Tống Uyển Ngưng trút bỏ được nỗi lo giằng xé bấy lâu trong lòng. Sau khi thương nghị, hai người quyết định đưa hài tử ra ngoài thành dạo chơi một chuyến.
“Mẫu thân, mau đến xem. Nơi này vậy mà lại có cá" Tiếng gọi hớn hở của Nghiêu Nghiêu từ đằng xa vọng lại.
Tống Uyển Ngưng vốn định giúp Hạ Dục Chương một tay, thấy cảnh tượng ấy thì đành cười khổ, gật đầu bất đắc dĩ.
“Xem ra bên này đành để chàng đảm đương vậy, ta đi bồi hài tử một chút.”
Hạ Dục Chương mỉm cười gật đầu, nhưng Tống Uyển Ngưng chưa vội rời đi, chợt xoay người nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT