Tống Uyển Ngưng mỗi khi đi được một đoạn lại phải dừng chân nghỉ ngơi một lúc, bằng không rất có thể sẽ ngã quỵ giữa đường.
Hạ Dục Chương thấy trong mắt, đau trong lòng, nhưng Tống Uyển Ngưng trời sinh cứng cỏi, cuối cùng vẫn cắn răng đi tiếp.
“Chúng ta tới rồi…”
Hắn đưa mắt nhìn quanh, cẩn thận quan sát bốn phía, từ trong bọc lấy ra hai túi bột phấn rồi đưa một túi cho Tống Uyển Ngưng.
Trong không khí lặng lẽ lan tỏa mùi tanh nồng nặc, ẩm ướt khó tả không biết từ đâu mà đến, khiến người ta chỉ hít một ngụm liền cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều căng cứng.
"Nếu đây là xà quật thì xung quanh ắt sẽ có không ít rắn độc. Muốn tìm ngũ sắc hoa bắt buộc phải mạo hiểm tiến vào nơi này. Chúng ta nhất định phải cẩn trọng. Lần này số bột xua rắn chuẩn bị cũng không được bao nhiêu, phải tiết kiệm mà dùng.”
Hạ Dục Chương vừa dặn dò, vừa quan sát hoàn cảnh xung quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT