Hạ Dục Chương khẽ gật đầu, mỉm cười ôn nhu.
Nghiêu Nghiêu lắc đầu, động tác càng lúc càng kịch liệt, hốc mắt đã ngân ngấn lệ, mũi nhỏ khẽ hít một hơi: “Hoá ra... ngươi chính là phụ thân của ta…”
Hạ Dục Chương nghe vậy, trong lòng dâng lên một tia áy náy, định bước tới ôm lấy hắn nhưng Nghiêu Nghiêu đã nhanh chóng nghiêng người né tránh, xoay người chạy thẳng về phòng mình.
Tiếng cửa gỗ đóng sầm lại, vang lên nặng nề giữa khoảng không tĩnh lặng quanh bàn đá.
Hạ Dục Chương lộ vẻ nghi hoặc, đưa mắt nhìn về phía hai người còn lại.
Tuyết Bạch ôn tồn lên tiếng: “Kỳ thực ngươi không cần quá lo lắng, tiểu gia hỏa vừa mới hay tin phụ thân là ngươi, nhất thời khó tránh khỏi không thể tiếp nhận.”
Nàng khẽ lắc đầu, đưa tay đỡ trán: “Hài tử tuy còn nhỏ nhưng tình cảm đối với mẫu thân lại thập phần sâu nặng. Hắn từng chứng kiến mẫu thân chịu khổ, trong lòng tự nhiên sinh ra thất vọng đối với phụ thân. Nay đột nhiên hay tin phụ thân lại là ngươi, nhất thời chưa thể tiếp nhận, cũng là chuyện thường tình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play