“ Cậu vừa mới đi đâu về?” Quan Hà không hài lòng nói.
“Tôi bị đau bụng, đi vệ sinh ở tầng hai.” Quả thật trên tầng hai có nhà vệ sinh, cậu cũng không tính nói bậy.
“Nhanh lên tranh thủ thời gian giúp đỡ, nhiều người như vậy.” Quan Hà đưa cho cậu một cái xe đẩy.
Trong siêu thị đã là một mớ hỗn độn, trên mặt đất lộn xộn cũng không có chỗ mà đứng. Du Hành đem xe đẩy tới cửa, Lư Trấn Viễn lấy nó đặt vào trong xe. Hai chiếc xe hầu như đều chất đầy, muốn ngồi xuống cũng khó. Không biết cậu từ nơi nào kiếm được dây thừng, trần xe cũng trói lại mấy cái hộp.
“Đi nhanh đi!” Lư Trấn Viễn nhìn ra ngoài thấy lũ tang thi, tất cả bọn chúng đều đã chạm tới cửa kính. Dường như cánh cửa không thể chống đỡ nổi, nhìn đến sắp bị xâm nhập.
Âu Đình liền ôm Âu Nguyệt đi tới, Lư Trấn Viễn cau mày: “Nguyệt Nguyệt cô ấy....”
“Cô ấy cong chưa có chết, tôi muốn đưa cô ấy đi.”
Có chút là ép buộc, sắc mặt của những người khác cũng không quá quan tâm tốt phần lớn là sợ hãi.
“Yên tâm, tôi sẽ nhìn cô ấy. Anh có thể tới lái xe.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT