Sau khi lên xe cậu dựa vào hành lang xe, sau đó người lên xe cũng dần dần nhiều lên, vì vậy cậu đã dứng dậy nhường chỗ ngồi cho một ông lão.
Đến nơi gọi xe taxi, cậu xuống xe.
Xe chưa tới, cậu chỉ có thể đứng chờ. Đột nhiên cậu phát hiện ra bầu trời tối hơn, vừa ngẩng đầu lên nhìn thì đã không còn nhìn thấy được mặt trời. Trương Viễn Hằng vì người yêu của mình mà tính toán rất chu toàn, dầu cạo gió hay ô che mua đều mang đủ cả. Hắn lấy cây dù che mưa ra, xe taxi cũng vừa vặn đi đến.
"Xin lỗi, phía trước kẹt xe."
Du Hành chui vào, cười nói: "Không sao, chúng ta có cần đổi sang đường khác không?"
"Nên đổi, hồi nãy tôi nghe nói bên kia xảy ra tại nạn xe cộ, không biết lúc nào mới lưu thông được nữa." Bác tài vừa nói vừa quay xe.
"Sao hôm nay lại tối nhanh vậy nhỉ?" Vừa mới đi được mười mấy phút, bác tài đã phải bật đèn xe lên.
Du Hành cầm lọ dầu gió chấm nhẹ trước mũi, rồi xoa hai bên thái dương, nguyên chủ không say xe nhưng do mấy ngày này thân thể vì mệt mỏi mà trở nên yếu ớt hơn, hiện tại cậu chỉ cảm thấy đầu mình đang choáng váng từng cơn. Mắt hơi híp lại nghỉ ngơi, vừa nghe được lời bác tài, cậu lập tức giật mình ngồi thẳng.
Quả nhiên, bên ngoài tối om, chỉ có đèn xe đang chiếu sáng con đường. Ngay cả đèn đường cũng không sáng, xem đồng hồ, mới hơn một giờ chiều.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT