Mất thần chỉ trong chớp mắt, Du Hành liền nhẹ nhàng xông lên phía trước giao đấu với Trâu Thừa Quang. Hắn không muốn đấu pháp với đối phương, Trâu Thừa Quang thân là chưởng môn Thanh Tuy Sơn ba mươi năm, hắn đã nghe rất nhiều truyền thuyết về đối phương, thực lực người này sâu không lường được, tuyệt đối không phải hắn có thể đánh thắng. Nếu là bằng tay chân công phu, hắn còn có khả năng giành chiến thắng.
Trâu Thừa Quang vừa đánh vừa nói: "Nhìn thấy ta ngươi dường như không hề hoảng loạn chút nào, nên nói ngươi là gặp nguy không loạn, hay là chưa hiểu sự đời, nên lúc này đã không biết phản ứng thế nào?"
"Ngươi đâu phải lãnh đạo tối cao của quốc gia, thấy ngươi sao phải hoảng loạn." Ngụ ý "ngươi là cọng hành nào?". Du Hành nắm lấy nắm đấm của Trâu Thừa Quang, dùng sức bẻ một cái, Trâu Thừa Quang ngược lại co tay kéo hắn lại đây, hoàn toàn không để ý đến cổ tay mình phát ra tiếng kêu giòn tan.
Hai người đánh nhau bất phân thắng bại, Trâu Thừa Quang bình phẩm: "Ngươi ở tuổi này có thể đạt được thành tựu như vậy, thực sự không tệ. A Ngưng coi trọng ngươi, A Lăng cũng nói ngươi lợi hại, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền. Ai, A Lăng thì quá kém, thế mà một cái chiếu sáng đã bị Tống Lập đánh bại, so với tỷ tỷ hắn, thật sự quá kém."
"Ngươi tại sao lại làm chuyện như vậy?! Trâu đạo hữu kính yêu ngươi như vậy, cả Thanh Tuy Sơn đạo hữu đều tôn trọng ngươi, ngươi quá làm ta thất vọng rồi!" Du Hành cuối cùng cũng bị chọc giận, lớn tiếng quở trách. Động tác của hắn bắt đầu trở nên chậm chạp, dần dần có chút lực bất tòng tâm.
Trâu Thừa Quang chậm rãi nói: "Người không vì mình, trời tru đất diệt. Các ngươi truy cầu những gì các ngươi muốn, ta truy cầu trường sinh. Nào có thị phi phân đúng sai? Không thể nói bên nào đông người hơn là đúng phải không?"
Du Hành tức giận: "Lão thất phu!" Một quyền chém ra, khoảnh khắc nắm đấm chém ra mới phát hiện mình để lộ sơ hở, vì thế vội vàng muốn phòng thủ lại. Trâu Thừa Quang làm sao có thể để hắn thoát được, năm ngón tay thành câu chụp vào trái tim hắn, thấy Du Hành lộ ra vẻ mặt kinh hoảng, Trâu Thừa Quang nở nụ cười, ngay sau đó hắn trừng lớn đôi mắt, chậm rãi cúi đầu nhìn về phía ngực mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play