Chuyển Quân và Cuộc Chiến Với Cự Khuyển
Ngày thứ ba, vẫn không liên lạc được với sở bí thư. Bên thủ đô, đội trưởng đội văn công chắc chắn đã gặp vấn đề, không biết là do động vật thực vật tàn sát hay là… Khách ngoại lai.
Ngày thứ tư, Tổng đội trưởng Tưởng Thư Tuấn cuối cùng quyết định, toàn bộ đội quân sẽ di chuyển đến xưởng công nghiệp quân sự. Kho vũ khí này không thể trụ được bao lâu nữa, sớm muộn gì họ cũng phải đi. Đến lúc này, những suy đoán mơ hồ trong lòng Du Hành cuối cùng cũng trở thành sự thật. Giữ một kho vũ khí lớn lại không dùng được, lại không sử dụng được súng đạn. Đạn dược, ống phóng hỏa tiễn thì sao? Thao tác không tiện, nhưng tổng có thể phối hợp sử dụng được chứ? Hao tốn một ít người luyện tập phối hợp với nhau, tìm đúng phương hướng thử nhiều lần, tổng có thể nhắm chuẩn mà bắn ra. Tại sao vẫn cứ sống trong kho vũ khí, mặc cho cự khuyển bên ngoài mỗi ngày đâm chọc như vậy?
Luyến tiếc.
Bởi vì luyến tiếc.
Sau khi quyết định rời đi, căn cứ cảnh vệ bắt đầu hành động sát cự khuyển. Nếu không làm vậy, những con chó cảnh khổng lồ này sẽ luôn đi theo và tấn công họ. Trong bóng đêm, khi đạn lửa hướng về phía xung quanh, hắn nhìn thấy vô số khuôn mặt ướt đẫm nước mắt, tiếng khụt khịt nén lại gần như không thể nghe thấy trong tiếng đạn lửa, nhưng hắn vẫn nghe thấy, và trong lòng cũng dâng lên nỗi bi thương khôn kể. Bên ngoài, những cự khuyển tru lên đau khổ và phẫn nộ, kho vũ khí bị đâm chọc không ngừng rung chuyển, đứng cũng không vững.
Trận chiến này kéo dài vài ngày, cảm xúc của mỗi người trong căn cứ đều rất suy sụp. Tối hôm đó, người huấn luyện chó cảnh trẻ tuổi ngủ ở cạnh Du Hành đã cắn nắm tay khóc suốt đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play