“A! Báo cáo! Trời ơi!”
Trên bục giảng, giáo viên nở nụ cười đắc ý, ánh mắt ông dừng lại trên đám trẻ này. Chúng sinh ra trong thời đại mới sau loạn lạc, mỗi đứa trẻ đều tràn đầy tinh thần phấn chấn. Trước mắt ông bỗng nhiên mờ ảo, dường như trở về cái ngày lửa đạn dày đặc năm nào.
Ngày hôm đó, ông cùng đồng nghiệp vội vàng cõng máy ảnh chạy trong đám đông, khó khăn quay chụp, ghi lại một cách chật vật!
“Chạy đi! Đừng chụp!” Ông bị một người lạ đẩy đến dưới mái hiên, cục đá lớn nện xuống giữa đường tạo ra hố sâu, bụi đất bay mù mịt. Ông không nhịn được ho khan, lại có người đẩy ông đi tiếp về phía trước. Họ là nhóm cuối cùng rút vào hầm trú ẩn, phía trước là đoàn mới của nữ binh đoàn thứ bảy, các cô ấy thổi còi thúc giục.
“Đừng chụp! Các anh phóng viên này là muốn tin tức không muốn sống sao!”
Quang Hải Lục bị xô đẩy đến suýt ngã sấp, sau đó cảm thấy mình bị nhấc lên, hoảng hốt ôm chặt chiếc máy ảnh suýt nữa rơi xuống đất. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, hóa ra người dễ dàng nhấc hắn lên là nữ đoàn trưởng Trịnh Hằng Mạn!
Trời ạ! Mặt hắn lập tức đỏ bừng, quá sức xấu hổ! Nữ đoàn trưởng lại không nói nhiều với hắn, ra sức đẩy, hắn liền vững vàng đứng dậy, sau đó bị đám đông chen lấn hướng về phía cửa hầm trú ẩn. Hắn nhìn người phụ nữ kia ba bốn cái đã leo lên nóc xe, lớn tiếng chỉ huy, tim đập dữ dội, không nhịn được trong lúc xóc nảy nâng máy ảnh lên, qua đầu của những người khác, giơ tay trong hỗn loạn tìm thấy mục tiêu, sau đó nhấn nút chụp ——
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT