Sáu năm lẻ bốn tháng, Du Hành tham gia tiêu diệt bốn con Hạn Bạt. Hai con theo suy đoán, đã bị đạo sĩ khác giết chết. Còn lại con cuối cùng gian xảo nhất, trốn đông trốn tây, khắp thiên hạ, rất khó tìm thấy.
“Nó trốn trong đám đông, thật sự không dễ tìm.”
Mấy năm cuối cùng, Hạn Bạt di chuyển cực kỳ thường xuyên, hắn đi khắp thiên hạ vài lượt, kiến thức người cũng càng ngày càng nhiều. Có đôi khi đi vào nơi phong thủy hài hòa, lần sau đến lại biến thành ruộng cạn ngàn dặm, đất đai nứt nẻ. Những điều này đều là do Hạn Bạt di chuyển gây ra.
Những ngọn núi xa xôi khác, thật sự tồn tại không ít người sống. Phương thức sinh tồn đại để tương đồng với Hoàng Tùng Sơn, đều do đạo sĩ bảo vệ. Du Hành đi nhiều nơi, cũng nhìn thấy không ít, thậm chí còn gặp được một đạo sĩ tên là Vân Hạc Đạo Nhân.
Đạo sĩ này phi thường khó lường, nghe nói con Hạn Bạt đầu tiên gây ra thiên hạ đại hạn năm đó, chính là do ông ta giết chết. Du Hành rất kính nể, Vân Hạc Đạo Nhân một cánh tay trái đã không còn, lúc đó đang cùng trẻ nhỏ cười đùa vẽ bùa bình an. Hắn không tiến lại gần, chỉ đứng xa xa nhìn vài lần rồi lại rời đi.
Không ngờ lại lần nữa gặp mặt, lại là nhìn thấy thi thể của Vân Hạc Đạo Nhân.
“Ngươi nói gì? Vân Hạc Đạo Nhân đã chết?” Khi nghe tin tức, Du Hành đang ở vùng Nam Tố. Hạn Bạt nhanh nhạy, lần trước lại chạy đến Nam Cổ nay, hắn cũng liền đi theo đến. Người đến truyền tin là một phụ nữ trẻ tuổi, tên là Hà Cô, cực kỳ am hiểu tế tức, Tiềm Phong Phù Chú học được tinh diệu nhất, hầu như có thể di chuyển cực nhanh. Nếu không phải vậy, cũng sẽ không nhờ nàng đến truyền tin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play