Trong phòng nghỉ ngơi một lúc lâu, lại điều tức một trận để bổ sung pháp lực đã hao phí buổi chiều, Du Hành mới cảm thấy trở lại nhân gian. Cảm giác nguy hiểm do Bất Hóa Cốt mang lại không thể xem thường. Đại Nha trên núi đó là tự nguyện thu liễm, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được một cổ áp lực nguy hiểm, tuy biết nguy hiểm nhưng rốt cuộc không đối mặt trực tiếp. Hôm nay gặp đế vương cương thi, không biết có dung hợp uy nghi đế vương hay không, khi phẫn nộ, khí thế ập đến mặt gần như muốn nghiền nát người ta.
Mà sự uy hiếp của Thi Hoàng chỉ có tác dụng trong chốc lát, đối với đế vương cương kia hầu như không có hiệu quả lớn. May mắn thay, dưới nhiều lần lừa gạt, vẫn lừa được đối phương bỏ đi. “Vẫn cần phải trở nên mạnh hơn nữa.”
“Chưởng môn, đại đệ tử Trường Sinh Môn Nguyệt Thanh đến bái kiến.”
“Mời vào đi.”
Đạo sĩ Nguyệt Thanh bước vào, khi đi ngang qua Phi Cương không khỏi cơ bắp căng cứng, nhưng con Phi Cương đó đứng thẳng tắp, không có một chút động tác thừa thãi nào, lại không cảm thấy thi khí. Chắc hẳn là bị Trần chưởng môn phong bế. Trong lòng liền tin hai phần: Sư phụ nói, Trần chưởng môn này có chút tà môn ma đạo, quả nhiên là vậy!
Sau một hồi nói chuyện xã giao lễ phép, Du Hành cũng chấp nhận cách nói rằng Trần Minh Ngộ bị trọng thương không thể tự mình đến bái phỏng, cũng ý tứ ý tứ bảo đối phương an tâm ở lại, rồi tiễn khách.
Nguyệt Thanh này nhìn chừng ba mươi tuổi, nhưng xử sự lại không ổn trọng, mày mặt lộ vẻ dò xét cùng ngờ vực kiêng kỵ, ai có tâm trí rảnh rỗi mà để ý nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT