Quá trình di cư không mấy suôn sẻ, đàn cá di cư vô cùng lớn, đâm thẳng vào thì ai cũng không chịu nổi, nhưng Du Hành sống trên thuyền mẹ, du thuyền vừa vững chắc vừa kiên cố, rất an toàn, Tằng Vũ cũng rất vững vàng, gan cũng lớn, bảo vệ mình rất tốt, còn nói: "Chú các chú đừng lo, du thuyền của chúng ta còn chắc chắn hơn mấy cái thuyền ván của người khác nữa, với lại cháu bơi rất giỏi, cứ yên tâm đi ạ!"
Trong quá trình di cư, Du Hành và họ không xuống nước đánh bắt cá, mà toàn ăn đồ dự trữ, cá khô tự muối, rau biển khô dự trữ,... đều là những món ăn rất ngon.
Cơm ở nhà ăn cũng giảm đi một bậc, nghe nói giàn nổi trên mặt nước ở khu vực sinh sống trước đây, toàn bộ rau thủy sinh bên trong đều đã được hái hết, giàn nổi cũng đã được dỡ bỏ hoàn toàn. Để giảm bớt gánh nặng cho cuộc di cư này, vịt, ngỗng nuôi, ngoại trừ giống, còn lại đều bị giết hết và cất đi.
Mà điểm đến còn xa lắm, những thứ này ăn hết thì trên đường cũng không có điều kiện bổ sung, vì lý do này, gần đây nhà ăn khá keo kiệt trong việc cung cấp nguyên liệu, thắt chặt chi tiêu, nếu bản thân không có đồ dự trữ, không có chút của riêng nào, thì chỉ ăn cơm ở nhà ăn thôi thì thật sự là làm khổ dạ dày của mình.
"Chú, rong biển ngâm của chú ngon quá, y như bà làm, củ cải sợi này cũng ngon." Tằng Vũ bây giờ rất biết nói chuyện, khen người ta rất chân thành, Du Hành đều bật cười: "Vậy cháu ăn nhiều vào."
Anh ra ngoài đưa cơm cho Tằng Vũ, bản thân thì ngồi xếp bằng trên boong tàu nhỏ hóng gió, đột nhiên, anh nhìn thấy một người có chút quen thuộc, anh nheo mắt lại nhìn thêm vài lần nữa, sau đó cảm thấy có người đang kéo mình: "Sao vậy Tiểu Vũ?"
"Chú đang làm gì vậy? Cháu hỏi chú có muốn uống rượu không, tối qua có người đến xin ở nhờ, ban đầu cháu không đồng ý, nhưng anh ta mang theo nửa bình rượu gạo, nên cháu đồng ý he he he."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT