Sau chuyện này, Du Hành cũng không gặp lại Trì Uyển, anh cũng vô cùng bận rộn, ở trong trò chơi có kế hoạch đọc vô số sách, bên ngoài trò chơi còn phải rèn, sắp xếp thời gian đến kín kẻ. Rất nhanh thân thể cao gầy của Mục Hằng đã bắt đầu cường tráng hẳn lên, anh cũng đã đọc một phần sáu sách trong thư viện. 
Một phần sau này, chính là 200 triệu bản rồi. Lúc này, khoảng cách Du Hành đến thế giới nhiệm vụ này đã qua hai năm. Nếu như nói với người khác, trong hai năm anh đã đọc 200 triệu quyển sách, nhất định sẽ bị nói học tập quá áp lực, học đến choáng váng.
Người ở bên ngoài nhìn vào, tốc độ anh lật sách nhanh hơn gió, có thể đọc hiểu được bao nhiêu? Đây cũng chỉ là một người đáng thương bị buộc học đến điên rồi.
Ở thư viện hai năm qua, mỗi ngày Du Hành đều phải đón nhận ánh mắt như thế, anh cũng cảm thấy kỳ quái: quản khỉ gió anh lật sách như thế nào? Sao cứ rảnh rỗi theo dõi anh như vậy chứ? Có một lần, anh còn bị một người người đàn ông trung niên khuyên bảo đầy thấm thía: "Làm sao đọc sách, phải đọc kỹ từng chữ từng chữ, còn phải suy nghĩ từng chút, như vậy mới gọi là đọc sách."
Anh cảm ơn đối phương, vẫn làm theo ý mình. Dù sao anh chỉ khắc sâu tri thức vào trong tâm trí, tạm thời mặc kệ có hấp thu hay không, có hiểu hay không. Hấp thu và hiểu được, đây lại là chuyện của sau này. Nhưng những lời này lại không thể nói tỉ mỉ với người khác.
"Thì ra là ngài Hà, thất kính." Du Hành chào hỏi: "Tôi có thói quen đọc sách như thế, làm ngài hao tâm tổn sức rồi."
Hà Minh Thư lại khuyên nhủ hai câu, rồi lắc đầu tiền hô hậu ủng rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play