Một tháng nữa lại vội vàng trôi qua, Lục Nhất Hòa đã không còn được tùy ý đi lại nữa, chỉ có thể để Thẩm Xuyên dìu đi vài vòng trong sân thôi.
Lục Nhất Hòa thay đổi y phục đơn giản, màu xanh nhạt này khiến cho người nhìn cũng cảm thấy thoải mái, thanh tân. Y đang nằm trên ghế tre ở trong sân, đây là Thẩm Xuyên làm riêng cho y, trong phòng nóng bức, đặt ghế dựa dưới bóng cây râm mát có gió thổi qua sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.
Quạt hương bồ nhẹ nhàng phe phẩy, Lục Nhất Hòa quạt một hồi thì cảm thấy buồn ngủ.
Trong mơ y nhìn thấy một hồ sen, khắp hồ sen chỉ có một cành sen, Lục Nhất Hòa vừa đi vào thì nhìn thấy trên đầu cành có 2 nụ sen, một nụ lớn một nụ nhỏ, nhìn tròn tròn rất đáng yêu. Y định vươn tay sờ thử thì bị một cái gai nhọn đâm một cái, hoa sen làm gì có gai? Lục Nhất Hòa đang suy nghĩ thì bị cơn đau ập tới làm cho tỉnh dậy.
“Tướng…tướng công.” Lục Nhất Hòa giãy giụa kêu, y đau đến đổ mồ hôi, giọng nói yếu ớt, không thể gọi được người tới, cho nên cắn răng kêu to lên: “Thẩm Xuyên.”
Thẩm Xuyên đang ở phòng bếp nấu cơm, nghe thấy giọng Lục Nhất Hòa thì vội vàng chạy ra, thấy Lục Nhất Hòa đang giãy giụa trên ghế tre, lập tức chạy tới nâng y lên, hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Bụng…bụng đau quá.” Lục Nhất Hoa nhíu mày nắm chặt tay Thẩm Xuyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT