Trần Tiểu Trúc đã ở bên bờ sông chờ, thấy rau dại bên bờ sông tươi tốt, cậu cũng thuận tay hái một ít.
Thân mình Lục Nhất Hòa cồng kềnh nên đi chậm, Thẩm Văn cũng không vội, luôn đi theo bên cạnh y. Đám vịt kêu cạc cạc, bị nhốt cả một mùa đông, bây giờ được thả ra ngoài nên rất hưng phấn.
Thẩm Văn để cho chúng bơi tự do, Lục Nhất Hòa lấy yếm ra, mấy mảnh lụa màu đỏ rực rỡ.
“Màu sắc của vải lụa này thật tươi sáng, ngươi định thêu hình gì lên đó?” Trần Tiểu Trúc sờ mảnh vải, khen ngợi, vải lụa này sờ lên mịn hơn vải bông nhiều.
Lục Nhất Hòa lấy túi kim chỉ ra, nói: “Ta muốn dùng chỉ vàng thêu một đóa tường vân.” Tương vân mang ý nghĩa tốt lành, bé trai hay bé gái đều dùng được.
“Đúng là ý hay, chỉ tơ vàng này chắc không rẻ đâu nhỉ?” Trần Tiểu Trúc nhìn một bó chỉ vàng, chỉ bình thường 1 đồng tiền mua được 5 bó, chỉ tơ vàng này thì 1 đồng 1 bó.
Lục Nhất Hòa gật đầu, đúng thật là hơi mắc, hai người vừa trò chuyện vừa thêu hoa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play