Bắt cá chạch xong cũng không thể ăn liền, bởi vì nó có mùi bùn đất, phải ngâm ở trong chum rồi nhỏ vài giọt dầu cải vào, qua mấy ngày phun hết đất ra mới nấu ăn được.
Theo thường lệ mỗi ngày Thẩm Xuyên đi sớm về trễ, lên trấn làm công, đã nhiều ngày thời tiết chuyển lạnh, Thẩm Văn ở nhà theo Lục Nhất Hòa may khăn, Lục Nhất Hòa nghĩ muốn tặng một món quà tân hôn cho Trần Tiểu Trúc, bởi vậy không có đi ra ngoài.
Sương trắng lượn lờ trên đỉnh núi, sắp tới tiết Hàn Lộ, cũng sắp tới tết Trùng Dương.
“Hòa ca ca, tết Trùng Dương cần phải làm gì?”
Thẩm Xuyên và Thẩm Văn mới về thôn chưa tới nửa năm, lúc trước bên ngoài chỉ lo làm việc kiếm sống, ngay cả trừ tịch cũng làm qua loa, càng không quan tâm đến những ngày lễ gì khác.
Lục Nhất Hòa tất nhiên cũng nghĩ đến chuyện này, liền chậm rãi giải thích với Thẩm Văn: “Thứ nhất là phải làm bánh Trùng Dương, bánh Trùng Dương chia thành rất nhiều loại, đơn giản nhất là dùng bột mì trộn với đường, nhào với nước cho dẻo mịn, cắt thành từng khối lớn hình thoi, cuối cùng phủ một lớp đường bột lên mặt. Phức tạp hơn một chút thì dùng hạt kê vàng làm bánh, một nửa bột mì, một nửa hạt kê, thêm đường, thêm đậu tán nhuyễn, phân thành nhiều lớp đặt vào khuôn, thêm chút nước hoặc chút dầu, sau đó đem hấp, cuối cùng trang trí thêm lá cây bách. Còn một loại bánh táo hạt dẻ, dùng bún gạo, bột mì, hỗn hợp hạt dẻ vàng và mứt táo trộn lại làm nhân bánh, tầng dưới cùng lót đế bằng bánh gạo, tầng trên cùng trang trí thêm lựu đỏ, sau khi hấp xong thì cắt thành lát, rồi xếp thành hình bông hoa.”
Thẩm Văn nghe xong, dường như có thể thấy được từng mâm điểm tâm tinh xảo lần lượt xuất hiện trước mắt, chỉ hận không thể lập tức bỏ vào miệng ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT