Sau khi ghi hình show giải trí xong, Ôn Phỉ Nhiên trên đường trở về, ngủ một giấc trời đất tối tăm. Nhưng lần này có lẽ là quá xóc nảy, có lẽ là hoàn cảnh quá yên tĩnh, cậu nhắm chặt mắt lại, lại không có nửa điểm buồn ngủ. Trong đầu một mảnh hỗn độn, thỉnh thoảng có vài hình ảnh hiện lên trước mắt.
Mày Ôn Phỉ Nhiên không tự giác nhíu chặt, hô hấp trở nên dồn dập. Chờ đuổi hình ảnh đi, quét sạch suy nghĩ xong, biểu cảm cậu mới từ từ khôi phục bình tĩnh.
Thời gian trôi đi trong nhận thức của cậu trở nên mơ hồ không rõ. Chờ chân cậu đạp lên mặt đất vững chắc mới tỉnh táo lại, thậm chí đều không nhớ nổi cậu trở về như thế nào.
Sắp về đến nhà rồi, cậu lại không có niềm vui sướng trước đây. Trên con đường vắng vẻ lúc 3 giờ sáng, mỗi một bước Ôn Phỉ Nhiên đi đều vô cùng chậm rãi trì độn, tiêu tốn rất nhiều thời gian mới xách hành lý đứng trước cửa.
Động tác đơn giản lấy chìa khóa từ trong túi ra, phảng phất như muốn tiêu hao lượng lớn thể lực. Cậu làm chuẩn bị tâm lý rất lâu, lúc này mới vô cùng chậm rãi mở cửa.
Xung quanh đều là đồ vật quen thuộc. Mùi vị an tâm trong nhà gắt gao bao quanh cậu. Như mở ra chốt mở cảm xúc, sự ẩn nhẫn áp lực vừa rồi tiêu tán, mũi cậu lập tức cay xè.
Ôn Phỉ Nhiên ngẩng đầu lên, dùng mu bàn tay lau khóe mắt. Cho dù ngực nghẹn đến lên men phát trướng, cậu cũng không muốn thở phào một hơi dài. Như cái xác không hồn, kéo bước chân đi đến phòng tắm, chết lặng tắm rửa xong thay bộ đồ ngủ sạch sẽ, nằm trong chăn ấm áp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play