Sau khi Ôn Phỉ Nhiên nhận ra những tâm tư nhỏ nhặt đó của mình, càng không dám quá gần gũi Cố Tùy An, sợ bị anh phát hiện manh mối.
Cậu từ trong đầu lôi ra một số chuyện nhỏ nhặt cũ kỹ, cố gắng dời đi sự chú ý. Nhưng Cố Tùy An lúc này liền ở bên cạnh cậu, hơi thở gắt gao bao quanh cậu. Đối với cậu mà nói là một thử thách cực đại.
Nhiệt độ trên mặt Ôn Phỉ Nhiên vẫn cứ không hạ xuống, tim đập càng thêm hữu lực. Tất cả điều này đều đang cảnh cáo cậu. Ôn Phỉ Nhiên cứng rắn chịu đựng nửa đêm, không dám nằm xuống, cùng Cố Tùy An chung chăn chung gối.
Đêm dần sâu, mắt Ôn Phỉ Nhiên cũng càng ngày càng nặng, mệt mỏi đến gần như mất đi ý thức, chỉ còn sót lại một chút cảm giác đối với thế giới bên ngoài. Đầu cậu trầm xuống, giống như gối lên thứ gì đó.
Tất cả như một giấc mơ hư ảo. Cậu cảm giác vai mình bị một đôi tay hữu lực nắm lấy. Cách lớp vải mỏng, cảm nhận được nhiệt độ ấm áp và an ủi.
Cử động rất mềm nhẹ, lộ ra sự cẩn thận dè dặt, phảng phất như cậu là trân bảo cần phải đối xử thận trọng, được yêu thương sâu sắc.
Cơ thể bị đặt nằm thẳng. Chiếc chăn mềm mại dán vào mặt cậu. Đường cong cơ thể căng thẳng của Ôn Phỉ Nhiên cuối cùng cũng thả lỏng. Lẩm bẩm một câu sau mặt mày giãn ra, dùng đầu cọ cọ chiếc chăn mềm mại, tìm một góc độ thoải mái hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play