Thẳng thắn mà nói, Ôn Phỉ Nhiên nếu thật muốn biết rõ thân phận người này, có rất nhiều loại biện pháp, nhưng cậu không muốn đối mặt.
Cậu luôn có một điềm xấu, cuộc sống của cậu sẽ xảy ra biến cố thật lớn... Dù sao người này cũng không xuất hiện, hà tất phải làm điều thừa, lo sợ không đâu làm gì?
Ôn Phỉ Nhiên theo thói quen lật xem quyển nhật ký từ đầu đến cuối một lần, lại cất vào ngăn kéo cuối cùng được khóa lại. Suốt đêm đem những thứ không thể cho người khác biết, có khả năng sẽ làm cậu lộ thân phận đều cất vào tủ, kiểm tra đi kiểm tra lại mới đi ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau, tổ chương trình liền cử người đến lắp đặt thiết bị. Ôn Phỉ Nhiên câu nệ đứng ở cửa, tay chân cũng không biết nên đặt vào đâu, cứng rắn đứng cạnh hơn một giờ. Biểu hiện của cậu càng giống như người ngoài cuộc hơn.
Phó đạo diễn và cậu quan hệ cũng khá quen thuộc, cười vỗ vỗ vai cậu: “Cậu không cần căng thẳng. Cứ coi như trong phòng không có camera, nên làm gì thì làm nấy. Chương trình cũng muốn thể hiện trạng thái thông thường của cậu thôi.”
Ôn Phỉ Nhiên: "..." Sao có thể chứ.
Cậu vừa quay đầu liền đối diện với ống kính đen ngòm. Trên sofa còn lắp đến ba cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play