Ôn Phỉ Nhiên yên lặng nhìn bình hoa năm giây, như một người máy rỉ sét, đầu gối không gập lại mà đi về phía sofa, cứng nhắc ngồi thẳng xuống.
Mai mình sẽ đi xin lỗi Tô Thượng Đình... Nhưng đã qua một đêm rồi, có lẽ Tô Thượng Đình đã quên. Nhắc lại sẽ làm không khí trở nên xấu hổ, thôi bỏ đi.
Ôn Phỉ Nhiên chìm đắm trong thế giới của riêng mình, vô thức bưng chiếc ly rỗng lên, nhấp nhẹ một ngụm, môi đều khô khốc.
Nhưng nếu Tô Thượng Đình vẫn còn giận thì sao? Không xin lỗi sẽ chỉ làm quan hệ của họ xấu đi. Nhà cậu ta có quyền thế, thật sự phong sát mình thì biết làm sao... Cậu có thể không hoạt động trong giới giải trí, nhưng mười mấy cái áo choàng kia của cậu…
Mặt Ôn Phỉ Nhiên xám như tro tàn, nặng nề ngả người xuống sofa, vùi đầu vào gối mềm, kín mít, cố gắng tự làm mình ngạt thở.
Khó quá, ai có thể cho cậu một biện pháp vẹn toàn đây!
Cư dân mạng trong phòng livestream tuy không biết hoạt động tâm lý của cậu, nhưng mấy động tác này đã bại lộ tâm trạng của cậu.
【 Phảng phất như đang diễn lại tôi. Lúc tôi bị đơ máy cũng y như vậy! 】
【 Vậy các người thật rất văn minh rồi. Lúc tôi đơ máy nghiêm trọng là nằm bò trên đất âm u, quỳ hát bài Chinh Phục. 】
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT