"Tiểu Mộc nhận thấy hôm nay nhất định có rất nhiều vị tiểu thư trang diện sặc sỡ không thua kém gì chúng ta...với diện mạo hiện tại của người sẽ rất dễ bị trùng lặp"
Lý Lâm Ngọc nghĩ ngợi một chút cũng gật đầu tán đồng, hướng đến chỗ của nàng dò hỏi.
"Vậy muội nghĩ nên làm thế nào?"
Lương Giai Mộc nét mặt tươi cười, lấy trong tay áo ra một vài thứ mà nàng đã chuẩn bị từ trước.
"Muội nghĩ hay là để muội giúp tiểu thư trang diện một lần xem sao..."
Hai cổ xe ngựa lớn đã được chuẩn bị từ trước hiện tại đang chờ sẵn trước cửa của Lý Phủ. Lý lão gia một mình ngồi trên một cổ xe ngựa chờ đợi hai nữ nhi của mình cùng nhau xuất phát. Ông ta hôm nay đặt toàn bộ niềm tin vào con gái của mình. Hi vọng hai đứa con gái của ông biểu hiện thật tốt được tân hoàng đế lựa chọn vào cung nhận ân sủng.
Tam Tiểu thư Lý Liên Nhiễm là người bước đến đầu tiên, bên cạnh là một nha hoàn theo sau hầu hạ. Nàng ta hôm nay xiêm y vô cùng cầu kỳ sặc sỡ, trong thật rối mắt. Một bên cổ áo cố ý để lộ ra hở đến cả hai vai, trên gương mặt vốn còn nhỏ tuổi xinh xắn nhưng lúc này đã được trang điểm vô cùng dày đậm làm che mất đi nét đẹp vốn có của bản thân.Trâm cài đầu đều là thứ quý giá nhiều đến nỗi không đếm xuể. Nàng ta tưởng rằng cứ đem mọi thứ tốt nhất, quý giá nhất mang hết vào người thì sẽ trở nên nổi bậc, nhưng thật ra là đang tự hại chính bản thân mình.
Từ xa có một thân ảnh nữ tử gương mặt thanh tú nhẹ nhàng từ từ bước đến, trên gương mặt luôn chứa đựng nét thiện lương cùng thuần khiết. Nữ tử thân mặc lục y thanh thoát, nhẹ nhàng như nước mùa thu. Trên tóc được cố định bởi trâm cài ngọc bích nhìn đơn giản đến thoát tục, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng nhưng nhìn vào liền bị cuốn hút không thể rời mắt.
Lý Liên Nhiễm nhìn người trước mặt đến cả kinh, người kia là tỷ tỷ của nàng Lý Lâm Ngọc sao? Từ lúc nào lại đẹp đến như vậy.
"Đại tỷ...tỷ bộ dáng này của tỷ..."
"Tam muội...muội bị làm sao vậy? Sắc mặt sao lại kém như thế?"
Lý Liên Nhiễm trong lòng nổi lên ganh tị, nàng không cho phép người trước mặt đẹp hơn mình. Hai tay ả ta nắm chặt vào nhau, chợt nghĩ đến việc gì đó mà từ từ thả lỏng tay ra.
"Đại tỷ...tỷ hôm nay có dùng phấn hoa muội tặng không?"
Lý Lâm Ngọc vì không muốn cho tam muội biết nàng đã đem nó tặng cho người khác nên buộc lòng phải nói dối.
"Tỷ... có dùng qua"
Lý Liên Nhiễm vừa nghe xong trong lòng liền vui mừng, được lắm...nàng quyết không để mình thua kém với Lý Lâm Ngọc. Đại tỷ...tỷ cứ chờ đó...
"Được...chúng ta cùng nhau đi thôi"
Lương Giai Mộc đứng một bên đã nhìn thấu hết tâm tư của ả ta, nàng hôm nay được Lý Lâm Ngọc chọn đi theo vào cung. Đây cũng là cơ hội cho nàng giúp đỡ đại tiểu thư.
Lý Liên Nhiễm, được lắm xem ra hôm nay nàng lại có trò mới để chơi rồi...
Lương Giai Mộc dìu đại tiểu thư bước lên xe ngựa, sau đó chính mình cũng leo vào theo.
"Này...ả nô tỳ dơ bẩn nhà ngươi muốn chết hay sao mà dám ngồi xe ngựa với chúng ta"
Lý Liên Nhiễm lúc này vẫn chưa bước vào hiện tại đứng ở bên dưới không ngừng chửi mắng nàng.
Lương Giai Mộc giả vờ không để ý vẫn cứ ngồi im không hề lay chuyển.
Lý Liên Nhiễm tức đến đỏ mặt bước lên xe ngựa vén màn vào trong, ả ta đưa tay định tát vào mặt nàng nhưng bị Lý Lâm Ngọc nắm lấy tay ả ta ngăn lại.
"Tam muội...Tiểu Mộc là nha hoàn mới đến không hiểu nhiều phép tắc, muội đừng nóng giận"
"Ả dơ bẩn này ngồi chỗ của muội làm sao muội có thể ngồi được chứ"
"không sao...tỷ qua chỗ đó ngồi là được"
"Hôm nay nể mặt tỷ nên muội tha cho ả"
Lý Lâm Ngọc ra hiệu cho Lương Giai Mộc rời đi, nàng trước khi đi trên tay nhẹ chuyển động một cái, thần không biết quỷ không hay phủ thứ gì đó vào chỗ ngồi phía trước mặt. Mọi chuyện đều đúng theo nàng sắp xếp, Lý Liên Nhiễm chắc chắn sẽ ngồi cố định ở nơi đó.
Được lắm...sắp có chuyện hay để xem rồi...