Xung quanh dọc theo con suối không có nhiều cây rừng mộc chen chúc nhau như phía cánh rừng rậm. Nơi đây chứa rất nhiều các hốc đá to lớn nên rất thuận lợi để làm nơi lưu trú. Hiện tại ánh trăng trên cao sáng tỏ soi rọi thứ ánh sáng vàng nhạt xuống mặt nước khiến nó trở nên lung linh tuyệt đẹp.
Nam Cung Dạ trong lòng vì lo lắng nên hướng về phía con suối đi tới. Lúc này không gian có phần im ắng, chỉ nghe thấy tiếng suối chảy dịu nhẹ và cả tiếng giày hắn từng bước giẫm trên những viên sỏi nhỏ.
Lương Giai Mộc đã lâu như vậy rồi không có lý nào vẫn chưa tắm xong, trong lòng hắn đang phân vân không biết có nên tìm đến chỗ nàng hay không. Hắn đang nghĩ có phải tất cả nữ tử đều cần nhiều thì giờ để tắm gội nhiều hơn nam nhân? Hiện tại nàng vẫn đang giận hắn, lúc này hắn còn lỗ mãng có thể sẽ khiến nàng tức giận hơn.
Nam Cung Dạ đi một đoạn liền nhìn thấy trên một nhánh cây nhỏ có các phần y phục của nàng ở đó. Hắn nhanh chóng xác định nàng hiện tại đang tắm ở khúc nước phía sau tản đá kia. Trong lòng đắn đo một hồi cũng quyết định đừng bước đứng cách nàng một khoảng gọi lớn, giọng nói có phần lúng túng.
"Mộc Nhi, là...là bổn vương. Trời đêm gió lạnh rất dễ bị nhiễm phong hàn, nàng mau chóng trở vào thì hơn."
"..."
"Mộc Nhi...nàng có nghe thấy không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play