Triệu Xuyên Trạch thấy Giang Nam dừng lại nói chuyện với mình, thì không vùng vẫy muốn chạy ra ngoài nữa, chỉ hừ một tiếng rồi quay mặt đi có vẻ như không thèm nói chuyện với Giang Nam.
Thấy vậy mẹ Triệu có chút ngại ngùng, vội vàng xin lỗi Giang Nam: “Tiểu Nam, đứa nhỏ này không hiểu chuyện, nghe lời ông tiếng ve, cháu đừng để ý, thím sẽ dạy dỗ nó."
Vừa nói bà vừa vỗ mạnh vào lưng Triệu Xuyên Trạch một cái, lại để Triệu Xuyên Trạch đến xin lỗi Giang Nam.
Mẹ Triệu luôn đối xử với cô rất khách khí, Giang Nam không muốn làm khó bà, vì vậy, cô chỉ nói với Triệu Xuyên Trạch: "Cháu nhầm rồi cô và cha cháu chỉ là đi xem mắt, chứ không phải muốn làm mẹ kế của cháu, nếu như ai đi xem mắt với cha cháu mà cũng được tính là mẹ kế của cháu, thì thật sự là nhiều không đếm xể, như vậy cháu còn đáng thương hơn cả cây cải thảo ngoài rụng đấy."
Nói xong cô cố ý “chậc chậc” tỏ vẻ thương hại cậu nhóc, rồi xoay người chuẩn bị vào nhà.
Quay đầu lại thì thấy Triệu Thụy và Lý Húc đang vác cuốc, xoắn cao quần xuất hiện ở cách đó không xa.
Lúc đến gần Triệu Thụy nói với cô một tiếng “xin lỗi”, sau đó đi tới ôm mẹ Triệu vào nhà, vừa đi vừa khuyên bà: "Không phải đã nói với mẹ rồi sao, chỉ cần nó không đói không rét không ốm đau, thì bớt lo đi được không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT