Hôm trước Minh Thủ Tĩnh đã nhận được thư mà Lí quản gia sai người mang tới, biết việc Minh Hoa Dung ở thôn trang bị điêu nô ức hiếp nên sắp hồi phủ.
Đối với cảnh ngộ của nữ nhi, hắn cũng không yên tâm, tức giận đám điêu nô không thèm để ý đến quyền uy Thượng thư của mình, còn nghĩ e ngại chuyện này náo loạn lên khiên cho người ngoài biết được.
Sau khi Minh Hoa Dung hồi phủ hắn vốn muốn cho người xếp nàng ở tạm một viện nào đó, chờ ngày nào rảnh rỗi sẽ đến thăm nàng, cũng không hề nghĩ đến sẽ có người đưa nàng đến bái kiến chính mình.
Minh Thủ Tĩnh âm thầm lo lắng, sợ Minh Hoa Dung nói ra việc bị nô bộc ức hiếp, khiến cho bản thân mất mặt nên giành trước nói: “Lư đại nhân, đây là đại nữ nhi của ta, từ nhỏ thân thể đã không tốt, vẫn ở biệt trang tĩnh dưỡng. Hiện nay đã khá hơn nên ta cho người đón nàng về đế kinh —— Hoa Dung, ngươi cũng quá không biết lễ nghi rồi, vị này chính là Lễ bộ Thượng thư Lư đại nhân, ngươi không chờ người thông báo đã tiến vào, đường đột xúc phạm đến Lư đại nhân, còn không chịu nhận lỗi!”
Sau khi nói xong, vẻ mặt Minh Thủ Tĩnh trở nên nghiêm khắc.
Minh Hoa Dung đã sớm đoán được hắn sẽ giả tạo như vậy, nghe thế cũng không tức giận. Sau khi nghe được vị lão giả kia là Lễ bộ Thượng thư cũng không sợ hãi, cung kính nói: “Là tiểu nữ đường đột, một lòng muốn nhanh chóng đến thỉnh an phụ thân mà quên mất phụ thân đang có khách.”
Nói xong, nàng chân thành hành lễ với Lư thượng thư: “Lư đại nhân, tiểu nữ không cố ý muốn xúc phạm ngài, mong ngài lượng thứ cho tiểu nữ.”
“Minh Thượng thư nói quá lời. Chất nữ không để ý đến việc ngồi xe ngựa mệt nhọc, vừa hồi phủ đã muốn đến thỉnh an ngài, đúng là lòng dạ hiếu thảo thuần khiết. Chỉ là vô tình thấy ta mà thôi, sao có thể nói là xúc phạm được.” Lư Thượng thư vội vàng ra vẻ đỡ một chút, ý bảo Minh Hoa Dung đứng dậy, tiếp theo lại tán dương: “Khí độ của chất nữ thanh tao, biết tiến biết lùi, tốt nha đầu nhà ta rất nhiều. Minh Thượng thư có thể dạy dỗ ra một nữ nhi tốt như vậy, ngài thật là có phúc khí.”
Lời này không phải chỉ là lời nói khách sáo, Lư Thượng thư trời sinh tướng mạo nhìn rất hà khắc, thêm hàng năm đều là vẻ mặt nghiêm túc, trời sanh tính tình khắc nghiệt, đừng nói là nữ tử khuê các, ngay cả quan viên có phẩm cấp thấp trong triều nhìn thấy hắn đều nơm nớp lo sợ. Lần đầu tiên Minh Hoa Dung bái kiến hắn lại có thể không cảm thấy sơh hãi, giơ tay nhấc chân đều là dáng vẻ tự nhiên, cứ vậy để lại ấn tượng tốt với hắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT